Saturday 7 July 2018

Vịn tay người qua bóng nắng lặng thinh

Đang nghĩ nên viết gì vào một sáng tháng Bảy nhiều mưa. 
Khi ngoài kia lạnh se gió ì ào từng đợt
Ghi nỗi nhớ đầy lên trang giấy trắng phơ
Hay cơn mơ đêm qua ta lạc giữa rừng thông xanh ngát
Nghe tiếng hát du miên
Nghe chim trời tỏ tình trên luống dâu vừa chín
Ta vịn tay người qua bóng nắng lặng thinh
Tiếng suối chảy nói thay tiếng lòng mình
Những dấu chân chắc gì còn in mãi
Rồi ngày dài rồi mưa dầu nắng dãi
Sẽ phai
Chỉ còn lại ánh lửa hồng
trời đầy sao 
không tin nhắn
Không lời than phố thị
Chỉ còn đêm chếnh choáng với trăng cao
Và người 
Và ta
Cùng hiểu đoạn đường đẹp đâu nhất thiết là dài
Mà đã ở cùng ai 
Đã cùng ai say những ngày không hối tiếc 
Rồi khi trí nhớ mình cạn kiệt
Quên ai kia hai bóng nắng trong hình
Vẫn ồ lên
Căn chòi lá
Hàng cây thẳng nắng hanh vàng
Sao yêu quá. Ru yên.

Rồi tỉnh giấc
Ta nghe tiếng côn trùng ngáy giữa đêm tháng Bảy mưa đông.

Tuesday 3 July 2018

Ngày nay ngày hai mươi năm trước

Ngày hôm nay 
Rồi sẽ thành một ngày của hai mươi năm trước
Những điều mất được sẽ là quá khứ cả thôi
Còn chăng mỗi bận ký ức dội về 
Cơn đau mềm dần theo ngày tháng
Rồi một ngày 
Đâu cần những viên thuốc bọc đường dỗ dành
Để kịp nhận dạng cái đẹp từ góc nhìn khác
Đã bỏ lỡ 
Đã thờ ơ
Như cuốn sách quăn bìa sau vài lần đọc lại
Vẫn hay 
Đoạn ưa thích lại dời qua nhiều trang khác