Thành phố cảng lớn
nhất, nhộn nhịp và khá phức tạp ở phía Bắc nước Đức. Đây là thành phố duy nhất ở
Đức mà mình đã đi qua mà có khuyến cáo nạn giựt dọc, mất cắp. Vừa bước ra khỏi
ga trung tâm đã thấy một khung cảnh khác, không khí khác, nói đúng là hơi có vẻ
tạp nhạp. Nơi này không sáng sủa rực rỡ như Frankfurt, không yên ắng như Mainz,
không cổ kính như Koblenz, không dễ thương như Bingen mà lại mang một vẻ đẹp
khác, như một bức tranh đủ màu hỗn hợp nhiều trường phái khác nhau. Hamburg ít
được nhắc đến trong các chuyến đi cũng có lẽ vì thế. Vẫn được khuyên là Hamburg
chẳng có gì đâu, đừng ghé.
Từ Mainz mất 6
tiếng ngồi xe lửa IC mới đến Hamburg. Xe khởi hành không đúng giờ. Đường ray
hay xe có vấn đề nên xe chạy rất chậm, sau đó ngừng hẳn hơn nửa tiếng ở ga
Wuppertal hình như là một trạm sau Koln. Vậy mà chẳng thấy ai lo lắng. Có vài
cuộc điện thoại xung quanh, một kêu đến rước trễ nhé, một kêu dời cuộc họp đến
ngày mai, một kêu đừng chờ chi đói bụng. Chỉ nghe được loáng thoáng bấy nhiêu
tiếng Anh, còn phần thông báo chính về chuyện xe trục trặc lại bằng tiếng Đức,
phải nhờ anh bạn trẻ ngồi bên dịch dùm. Có nhiều người cười vui vẻ thoái mái vì
có cơ hội bước ra hút vội vài điếu thuốc.
Khi mình đến nơi
trời đã chạng vạng. Đối diện ga là Generator hostel, không booked trước nhưng
có giường trống để ngủ hai đêm. Hostel nằm ngay góc đường đối diện với Hamburg station nên rất tiện đi lại.
Ai nói Hamburg không lãng mạn
chút nào thì đừng tin nhé. Bằng chứng là buổi tối đầu tiên đặt chân đến đây
mình đã ngẩn ngơ với những bậc tam cấp dài hướng mặt ra bờ hồ ngay trung tâm,
ánh từ các ngọn đèn chung quanh vừa đủ để thấy vô số các cặp đôi đứng, ngồi
vai bên vai. Trên bờ là vậy còn bên dưới hồ là từng đàn thiên nga trắng lượn
quanh. Yên bình và lãng mạn vừa đủ..lên phim.
Khi về xem hình mới thấy mình chụp được một tấm nhìn cứ như trong phim tình cảm, đang hồi kết với "happy ending".
Buổi sáng hôm
sau trời nhiều mây. Lạnh tê nhưng cố dậy sớm để đi chợ. Một nơi đầy màu sắc và
khá quyến rũ ở Hamburg là St Pauli Fish Market. Khu chợ này nằm ngay bến cảng,
có lẽ ngày xưa chỉ bán hải sản nên được đặc tên như vậy chứ bây giờ nên gọi là
Farmers’ Market thì đúng hơn vì ngoài tôm cá họ bán đầy đủ trái cây, rau cải,
thịt, bánh mì…Chợ chỉ họp mỗi tuần một lần vào sáng Chủ Nhật 5-9am. Ở đây họ
hãnh diện vì hiếm có nơi nào mới 5 giờ sáng đã có thể vừa xem và nghe nhạc sống
vừa được uống các thứ nước có cồn. Dĩ nhiên cà phê và đồ ăn sáng thì không thiếu.
Mình đến chợ lúc 6:30 đã thấy đông nghịt. Buổi sáng còn mờ sương, cầm ly cà phê
ấm trong tay, đi dạo một vòng hít thở không khí đủ mùi, rồi nhìn người, nhìn những
con tàu ngoài kia. Đó là lần đầu tiên được ăn sáng trong một hoàn cảnh như vậy.
Và cũng là lần đầu mình ăn thịt bò sống 100%. Món lạ mà ngon.
Rồi lang thang trong thành phố, lúc thì đi qua khu phố mà người Do Thái đã từng ở, lúc lại qua khu người Hòa Lan, lúc lại ghé nhà thờ. Mỗi nhà thờ lớn ở
Hamburg có một vài điểm đặc biệt để nhớ.
Phiá trước nhà
thờ St Nikolai nơi có bức tượng nữ thẳng đứng với nhiều dấu tay và bàn tay in
vào, bên hông có khắc câu "Take my hand and let me lead you back to yourself"(Nắm tay tôi sẽ dẫn bạn về với chính mình). Nhiều lúc cũng cần một ai đó dẫn dắt mình mới tìm thấy
chính mình, nếu không cứ đi hoài chẳng thấy lối ra. Rồi St Michael với cách trang trí mạnh mẽ ấn tượng. Rồi St. Jacobi (St James), nơi có cây đàn cổ và rất đắt tiền
được làm bởi Arp Schnitger từ năm 1693. J S Bach đã ngừng chơi đàn tại đây vì
thay vì được trả thù lao ông lại phải trả tiền mới được sử dụng cây đàn này. Tiếc
là hôm đó không vào trong được để ngắm xem nó như thế nào.
Sau khi đi dạo một vòng trong phố lại nhắm hướng ra bến cảng, nhảy lên chiếc tàu số 62 để đi ra ngoài trung tâm một tí. Hình như cả
số 63 cũng được đi miễn phí thì phải. Tàu chạy dọc một bên là bờ, phong cảnh
cũng rất đẹp, và một bên là các con tàu lớn và biển xa tít mù. Cả chuyến đi chắc
gần 1 giờ và tàu có ngừng ở vài bến dọc đường, bạn có thể xuống đi tham quan
sau đó trở lại đón chuyến khác về hoặc đi tiếp.
Buổi tối ăn uống no nê rồi mới lân la đi đến khu đèn đỏ. Một trải nghiệm khó quên ở Hamburg.
Trời tối mờ mờ,
đèn lóm đóm vài ngọn. Vừa xuống xe lửa dưới hầm, hình như chỉ có mình mình bước
xuống. Tiếng giày vang lên trong đêm. Bước đi một đoạn, lại nghe có tiếng bước
chân phía sau. Cố bước nhanh hơn, tiếng giày phía sau cũng gấp gáp hơn. Mình
không dám quay lại. Vừa đi vừa chạy lên từng bậc thang. Khi lên đến mặt đường,
quang cảnh cũng không khá hơn chút nào. Gió lúc mạnh lúc nhẹ,lành lạnh, vài cây
đèn đường lờ mờ. Nào rác, nào lá khô bay khắp nơi mỗi khi gió quét qua để lại
những âm thanh rờn rợn. Trên đường lâu lâu lại bắt gặp hai ba ông già quần áo nhàu
nát, dáng liêu xiêu với chai rượu trong tay. Lâu lâu lại qua một quán rượu, lác
đác người. Một vài quán với đèn xanh đèn đỏ chớp tắt, với hình ảnh các cô gái
khỏa thân và các lời mời gọi. Cảm giác ghê ghê, nổi da gà thường trực.
Đó là quảng đường
gần ga Reeperbahn, khu St Pauli buổi tối. Tính đi một vòng cho biết, cứ tưởng
nhộn nhịp như ở Amsterdam. Ai ngờ đi một chút khoảng 15 phút sợ quá chạy trở lại
ga rồi đón xe về.
Hamburg là một hỗn
hợp như vậy đó. Như một món ăn lạ ở chợ cá St Pauli với thịt bò sống, tiêu, muối,
hành tây, hành lá trên miếng bánh mì giòn. Chưa từng thử qua, dạo vài vòng mới
ghé mua nhưng khi thử rồi mới thấy rất nhiều mùi vị và đáng nhớ.