Sunday 19 August 2018

Tay còn mơ ngủ

Sớm nay tay bỗng nhớ người 
Nhớ cong khói thuốc dáng cười trăng nguyên
Từng mơ mỗi sớm an yên
Dẫu nghìn giông gió ngoài hiên ùa vào

Sớm nay tay cất tiếng chào
Chùm hoa mận trắng nghêu ngao giữa trời
Cà phê quên đắng ai ơi
Móng tay võng nắng 
làm rơi viên đường

Sớm nay giữa lối mù sương
Bóng lưng áo trắng vùi sương tóc bồng
Đùa rằng tháng Tám còn Đông
Tay còn mơ ngủ sao trông ra người




Saturday 18 August 2018

Portree- đi dăm phút đã về chốn cũ

Nếu sợ chốn thị thành nhiều va chạm
Bỏ đi nghen về phố nhỏ vắng người
Chỉ có biển ghe chài và những ngõ êm ru
Cho tóc rối môi run bước chân hoài chưa mỏi

Xài lại mấy câu này khi ở cái nơi mà nhìn đâu cũng thấy nước thấy thác. 
Portree mang một chút nét cửa Manazuru với những ngõ nhỏ lên dốc xuống dốc bất chợt. Với những căn nhà màu sơn đã cũ san sát nhau, được xây sát mặt đường nên người đi bộ phải nhìn trước nhìn sau để tránh xe. Và cuối con dốc là bến cảng lặng sóng, chiều tàu thuyền về đầy bến nhưng ít thấy bóng người ta.

Portree cũng mang một chút nét của Luxembourg với phố cao phố thấp. Hai tầng phố được nối với nhau bằng những bậc thang hẹp, bằng con dốc lài dành cho xe. Phố trên cao có vài quán ăn quán bar nhỏ ven đường, nhiều cửa kiếng nhìn ra Somerled Square hay nhìn ra bến cảng bên dưới, với mấy anh bartender rất duyên. Phố thấp gần bờ nước bên thuyền nên có vẻ không gọn gàng như tầng trên. Cũng có vài quán ăn nhỏ, và dĩ nhiên giá cả rẻ hơn chút đỉnh.

Và Portree gợi nhớ một chút Burano với màu sơn nhà, vàng xanh hồng rồi trắng. Màu nhiều nổi giữa nền trời xám, cát đen nhưng nhìn không nổi như mấy dãy nhà dọc bờ kênh ở Burano vì ở đây họ sơn một block hay vài căn cùng một màu rồi mới qua tông màu mới. Nếu ở Burano dễ bắt gặp mấy bác lớn tuổi ngừơi đứng bên này người đứng bên kia bờ kênh trò chuyện thì ở đây họ ngồi trước nhà thảnh thơi cười nói hay nói với qua hàng rào. Một bác đứng trước nhà thấy tôi đi ngang vẫy tay chào, tôi đứng lại hỏi vài câu, bác nói ở đây xưa nay vẫn vậy. Chẳng có gì vội. Lại đang là mùa thu, mùa hè nhịp sống sẽ nhanh hơn theo thời tiết ấm.

Tôi thích chỗ mình ở vì phòng ăn nhìn thẳng xuống bến cảng. Buổi tối hôm vừa đến chỉ thấy mấy bóng đèn xa xa tù mù. Mây thấp. Sáng hôm sau trời trong hơn, mặt trời mọc ửng một góc biển. Lành lạnh nên chắc mọi người còn ngủ, chẳng thấy bóng ai. Tôi nướng hai miếng sandwich, mứt blueberry, pha thêm ly cà phê. Cả khoảng trời rộng trước mặt như chỉ dành riêng cho mình.